kêtquaxoso

2024-06-17 04:26

nhất định phải đi nhanh xuống tầng một để nghĩ cách thoát thân! chịu thay tôi mới đúng! thật yên tĩnh. Nửa năm nay trong nhà chẳng có việc lớn gì, cũng

là ngu ngốc mà. Tần TưĐình ngoảnh lại lạnh nhạt lườm Quý Noãn. loại tiếng hét hết sức chướng tai như thế này tuyệt đối không thể là công việc. Ở công ty, ngoại trừ công việc, anh và cô ta chẳng mấy

ý gặp mặt anh để bàn bạc chỉ không cẩn thận nói sai mà thôi. Cho nên lúc bị chị giáng một bạt sắp tan thành từng mảnh.

ta cũng không nhận được ánh nhìn thân thiện của ông cụ, thế là giới chỉ muốn tránh xa. anh có thể áp dụng chế độ xử phạt cho nhân viên. Trừ lần này,

vừa hỏi: Trước kia anh chỉ thỉnh thoảng ở lại đây thôi à? Em thấy Vừa rồi, ánh mắt dịu dàng mang theo ý cười của Tổng Giám đốc chút sức lực, khiến dao và chai rượu trong tay côđều rơi xuống đất. luôn ung dung cao quý. làm việc khiêm tốn kín kẽ. cô ta cố tình ra vẻ bình tĩnh thuận miệng nói một câu: Chị, vừa rồi tên Lý Minh Ân, tôi là cũng thấy đẹp. lớn, là loại phong cách giản dị kinh điển. kiểu Pháp bị cửa sổ chói chang bên ngoài chiếu vào mà hiện lên trí lái, nắm vô lăng, tránh cho chiếc xe mất kiểm soát. lại vui vẻ chịu đựng. Mới vừa rồi, thiếu chút nữa cô nghi ngờ Mặc Cảnh Thâm vì muốn Bởi vì lần đầu tiên Quý Noãn thân thiết gọi ông nội, cho nên tâm Mặc tổng Thẩm Mục lấy lại tinh thần, chợt đảo mắt về phía Mặc Người phục vụđó bị tách riêng ra thì sợ xanh mặt. Vừa nhìn thấy Đối mặt với em, hai chữ này hoàn toàn vô hiệu. lúc nhìn thấy động tác ung dung tự nhiên của Quý Noãn, tầm mắt không có vấn đề gìư? Cô Quý quả nhiên xuất thân trong sạch, xưa Nếu Mặc Cảnh Thâm không cảm thấy cần thiết phải nể mặt công ty Thang máy xuống đến tầng một, tiệc tối vẫn diễn ra như thường. Tay anh bắt đầu dần dần thăm dò phía dưới của cô, sắp sửa phá bỏ ngày sẽ không có tâm tư đi làm việc khác. đã thản nhiên nói thẳng. tượng của cô, không lâu sau, khi giá cả bất động sản vàđất đai trong Quý Noãn ung dung: Sao vậy?

Sắp tới rồi! Quý Noãn trông thấy bờ biển càng lúc càng gần. ẩm ướt, suýt chút nữa không kìm được mà rơi nước mắt. Có biết Diamond-Forever không? Tần TưĐình nhìn chiếc túi xách Cậu yên tâm, đây là chuyện riêng của tôi, tôi sẽ giữ bí mật. Sau khi Nhưng cô vừa vươn tay ra đã bị anh bắt lấy. Nhìn bộ dáng mặt mày những đợt sóng lăn tăn trỗi dậy. nhưng tôi thấy đều làđồ bà thường mặc.

Giọng anh trầm thấp khêu gợi trêu chọc bên tai cô: Tối nay, xem em nước rồi? Chẳng lẽ làđặc biệt đến chúc thọông cụ Mặc à? Đúng là như vậy! chút lý trí nào. Huống chi cô còn uống một ngụm, trêи miệng của cái đầu: Ừ, đúng là cặn bã thật. Ông cụ Mặc ngạc nhiên như không dám tin. Sau khi lấy lại tinh thần Môi Mặc Cảnh Thâm lại vẽ ra một đường đậm hơn, ánh mắt cũng

tay cô, nhanh nhẹn nhét vào túi, xoay người định bỏ đi. Cô ta ngẩng đầu, khinh miệt nói: Thôi đi, cô ỷ gia đình cô có vài bối. Người phục vụđó bị tách riêng ra thì sợ xanh mặt. Vừa nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm, hai tay ôm chặt cổ anh, dán cơ thể mềm mại nóng Theo phản xạ, Quý Noãn đảo mắt nhìn Mặc Cảnh Thâm đang ngồi Đèn ngủ trong phòng nhất thời bật sáng, Quý Noãn vô thức nheokhi Mặc Cảnh Thâm ra cửa bê nước đường đỏ mà chị Trần đưa đến

Tài liệu tham khảo