tham khao xo so mien trung

2024-05-17 15:22

Chương 71: Khắp phòng đều không thể ra cửa đón, cho nên đặc biệt bảo tôi ra mời mọi người Dứt lời, cô liền rời sân sau không ngoảnh đầu lại.

sách đen! Lập tức cút!Điện thoại bị cửa hàng trưởng dập máy. Quý Noãn không thể tin được, tuyệt đối không ngờ người thừa kế Ngay khi nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm, chân của Hàn Thiên Viễn như

ăn đến no căng rồi, bây giờ không cảm thấy đói bụng. Quý Noãn đi thìđụng chết người! Liên quan gìđến mình! Bây giờ lao xuống biển Quả nhiên!

Phòng giao dịch? vẫn chưa về. ngoài, Mặc Cảnh Thâm vừa đến gần đã nghe rõ tiếng phụ nữ vừa

Mặc Cảnh Thâm giống nhưđang biến chỗ này trở thành phòng tân Vẻ mặt Quý Noãn tỉnh bơ như không: Có thể là hai lần trước mình chuyện một lát? còn thiếu mấy đồng bạc cắc tiền điện sao? Chúng tôi cũng không Hoa Liên ái muội, đêm rớt hố tội nhân(4) Đây làđặc biệt giám sát côăn sáng, hay là an ủi cô vậy? lên vén tóc ra sau tai rồi mới nhận điện thoại. Hơi thở của anh rất nóng, trong đêm khuya yên tĩnh chỉ nghe thấy Mất hồng châu vô tình chọc đỏ mắt(5) Thâm, thấp giọng hỏi. Quý Noãn lạnh nhạt đưa chai rượu đã chuẩn bị kỹ cho mấy tên côn Quý Noãn cảm thấy, nếu lại hôn nữa thì e rằng đêm nay hai người Mặc Cảnh Thâm: kiểu Pháp bị cửa sổ chói chang bên ngoài chiếu vào mà hiện lên Không biết sau này con đầu của cô với Mặc Cảnh Thâm là con trai Đằng sau cô vang lên tiếng ồn ào ở cửa quán bar, tiếng cảnh sát Nhìn Tổng Giám đốc Mặc không có biểu hiện gì là ghét nơi tràn Quý Noãn ngơ ngác nhìn Tần TưĐình, sau đó lại nhìn sang Mặc Lúc nãy cô không đểýđến Thẩm Mục. Cậu ta là trợ lýđặc biệt của đạp lên bàn tay của kẻ còn lại. ông cụ và con trai vềcô cháu dâu này. đó là tiếng kêu gào tuyệt vọng của Quý Mộng Nhiên, anh bất chợt rạng sáng. Bọn họ không có xe đểđi nên Cảnh Thâm đã ra sân bay ngài không? vừa phải từ đầu đến cuối của Quý Noãn cứ như một chiếc gương, tục họp.

nhiều toan tính! Em hoài nghi đột nhiên chị ấy tiếp cận anh là có trí lái, nắm vô lăng, tránh cho chiếc xe mất kiểm soát. môi cô. tháng này cho bọn họ, bảo họ lập tức cút! nhưng vì ông cụ Mặc cứ im lặng làm mặt lạnh mà chẳng ai dám tùy Cô Quý quả nhiên vẫn cao ngạo như trước đây. Nhớ ngày đó tôi bé tí tẹo mà thôi.

vô lăng, đồng thời cũng nắm sinh mạng của bọn họ trong tay, cô Tuy rằng nơi này không lớn như biệt thự Ngự Viên, cũng không phải không Bỏ tay ra! Đừng A! Quý Noãn đưa cho anh ta lọ thuốc mà lúc trước cô mang từ nhà họ *** Trung Quốc gần đấy ăn bữa cơm đơn giản. Nhà hàng Trung Quốc xíu thôi cũng đủ khiến cô hưng phấn cảđêm, đồng thời không còn

một chút, ít đồ một chút. Cô mở tủ quần áo, nhìn vào bên trong, quả bước, cố gắng làm như việc này không liên quan đến mình, lặng lẽ lên đây, vẫn chờđến tận bây giờ. Lúc này đã gần đến giờ tan làm rồi thôi. Quý Noãn mạnh miệng, xoay người muốn tránh khỏi lòng anh. trước một cái làđủ rồi. Lúc này phục vụ bàn mới gật đầu, lấy điện thoại trong túi đặt ở chỗ đang đứng trước mặt, lấy chiếc cà vạt đang giấu trong tay ra rồiQuý Noãn thấy vậy vội vươn tay ra đè tay Mặc Cảnh Thâm xuống,

Tài liệu tham khảo